Ngành nghề nào cũng có những yêu cầu, có khó khăn vất vả riêng, nhưng đối với nghề giáo viên mầm non thực sự không hề đơn giản và dễ dàng. Đó là công việc vừa cao quý thiêng liêng, với những giọt mồ hôi và cả những giọt nước mắt hạnh phúc.
Người đồng hành cùng con cả một ngày dài
Cô giáo mầm non thường đi ra khỏi nhà từ mờ sớm, sao cho đến trường đúng giờ sẵn sàng đón các con cho bố mẹ con kịp giờ đến cơ quan. Một ngày làm việc của cô có khi kéo dài từ 10 – 12h đồng hồ là chuyện thường tình.
Bởi đâu phải bố mẹ nào cũng về kịp đón con khi tan trường. Cô hiểu và thông cảm cho bố mẹ những lúc họp tăng ca, những lúc đường còn tắc. Cô vẫn cứ ở đó chăm sóc, vỗ về con để ba mẹ yên tâm công việc hay di chuyển trên đường.
Hay có khi, cả buổi trưa dài cô bế con trên vai chẳng quản mỏi mệt, chỉ mong con ngủ thêm được một chút, ăn thêm ấm bụng để con khỏe con vui ba mẹ con cũng yên tâm công tác. Giờ nghỉ của cô cũng xếp lại phía sau.
Ở trường mầm non, cô giáo mầm non còn là người chỉ dạy cho con những điều hay, lẽ phải. Những nề nếp lớp học, những kỹ năng cần thiết cho hành trang sau này.
Chính vì vậy, cô giáo của con cũng vẫn tự ý thức trau dồi kiến thức, tích cực học tập tìm hiểu những phương pháp giáo dục mới, bài học hay mang về cho các học sinh của mình.
Cô hiểu được rằng, công việc của mình cần “Cương Nhu đúng lúc” có khi là vỗ về an ủi, cũng có khi là nghiêm túc chỉ dạy để con từng bước lớn lên thành người.
Dạy con những bài học đầu tiên trong cuộc sống
Trong một chuyến đi thực tế của mình, tôi có dịp được tham quan hệ thống trường mầm non Lá Phong Xanh tại khu vực Hà Nội, hệ thống có nhiều điểm trường ở khắp các quận huyện tại thủ đô. Tôi đã vô cùng ngạc nhiên trước hình ảnh những cô giáo trẻ đang chăm sóc và giáo dục những đứa trẻ ở đây.
Có mặt tại trường vào lúc 7h sáng sớm, trên gương mặt mỗi cô giáo vẫn tràn đầy năng lượng tươi mới, cô giáo đon đả nhiệt tình chào các bậc phụ huynh và cùng không quên nhắc con chào ba mẹ thật to để ba mẹ yên tâm đi làm.
Mỗi bữa ăn con được cô chăm chút, cô động viên để con nào cũng chủ động hoàn thành bữa ăn của mình, mỗi em bé đều ăn trong hạnh phúc và trân quý mỗi bữa ăn mình có.
Hôm ấy, là ngày bé Bi có buổi học đầu tiên tại lớp Honey của trường Lá Phong Xanh, con còn nhớ ba mẹ nên hơi khó ăn và không muốn ngủ. Vậy là cô Giang – một cô giáo trẻ chưa từng có gia đình, đã bỏ cả bữa trưa và giấc ngủ của mình, cùng con vượt qua những cảm xúc đó.
Cô Giang cho Bi ăn từng chút sữa, bế Bi trên vai dong cả buổi trưa dài, dù đã ngủ con vẫn ôm chặt cô trên vai, đôi khi còn một vài tiếng nấc. Nhưng rồi nhìn Bi ngủ cô cũng nhẹ lòng, cô cũng an tâm chẳng còn nghĩ đến bữa trưa hay giấc ngủ của mình nữa.
Cũng hôm đó, nhìn các bạn nhỏ lớp Candy 4 -5 tuổi của trường Lá Phong Xanh được cùng cô Thu tự tay nhào nặn những viên bánh trôi chuẩn bị cho ngày Tết Đoan Ngọ.
Những em bé ở đây được cô hướng dẫn từng chút, được cô lắng nghe và tôn trọng mọi ý kiến, ở đây “con trẻ được là trung tâm trong các hoạt động học tập”.
Ngoài dạy các con những kỹ năng, các cô cũng rất khéo léo làm đồ chơi đồ dùng. Từ những vật dụng đã bị bỏ đi như hộp sữa, lõi giấy vệ sinh… các cô đã sáng tạo ra rất nhiều bức tranh, tác phẩm nghệ thuật đồ dùng cho các con học tập từ đó bài học yêu môi trường cũng được cô lồng ghép cho các con.
Chính việc chứng kiến cả ngày dài làm việc của cô trò nơi đây, nên tôi đã hiểu được vì sao, những đứa trẻ ở trường Lá Phong xanh “hạnh phúc” và “không muốn về” khi được ba mẹ đón mỗi buổi chiều đến vậy.
Cô giáo mầm non hy sinh và tài năng là thế, nhưng đâu đó vẫn có một số “con sâu” đang “làm rầu nồi canh” để một bộ phận xã hội, một số phụ huynh chưa có sự tin yêu, tôn trọng trân quý những điều tốt đẹp mà các cô giáo dành cho con trẻ.
Tôi tin chắc rằng phải có tình yêu nghề lắm, yêu trẻ và nhiệt huyết lắm các cô mới bước tiếp trên con đường đầy khó khăn này. Mong xã hội và các bậc phụ huynh có con trong độ tuổi mầm non hãy luôn tin yêu, trân trọng và biết ơn những người mẹ thầm lặng đang từng ngày, từng giờ bước nâng ước mơ con./.